Wednesday, March 19, 2014

TIẾC THƯƠNG HỒN TỬ SĨ



Trinh Huynh Shared publicly8:47 PM
______________________________
" Hồn Tử Sĩ gió ù ù thổi..."
(Chinh Phụ Ngâm)



Gió Bắc mang theo mối hận sầu
Hồn người Tử Sĩ đã về đâu
Đồi nghiêng đưa lối vào âm phủ
Xương cốt còn phơi trắng một màu

Thành quách tan hoang tường xiêu đổ
Đá xanh rêu phủ bụi thời gian
Dấu tích năm xưa nay còn tỏ
Cao Xanh sao để chiến cuộc tàn

Đêm đêm theo dấu ánh trăng soi
Cao nguyên sương thấm lạnh núi đồi
Người Lính năm xưa quay trở lại
Ngồi buồn ôm súng ngóng trông ai

Gió cuốn mây về che ánh trăng
Non sông bao phủ một màu tang
Quê hương khi mất vào tay giặc
Trời khóc thương cũng đã muộn màng

Tiếng sấm vang rền hơn đại bác
Trời gầm như muốn tỏ Thiên Oai
Người Lính ngồi nghe như cảm giác
Nhạc quân reo tiếp viện bên ngoài

Tiếng lá khô vỡ nghe dòn êm
Tựa tiếng chân di chuyển về đêm
Người Lính chợt nghe lòng ấm lại
Tưởng rằng chiến hữu ghé về thăm

Gió vẫn thổi tung lá khô bay
Đem theo nhung nhớ trở về đây
Bại cuộc cũng không làm quên được
Ngày xưa vang bóng ở nơi này

Trời bỗng đổ cơn xuống non ngàn
Mưa rơi như xé cả ruột gan
Người Lính ngồi yên nghe tiếng động
Mơ quân hành trên chốn quan san...

" Pháo địch nổ làm hồn tỉnh thức
Mở huyệt ra đón nhận xác người
Đoàn Tử Sĩ không buồn vinh nhục
Đất quê hương giờ nhuộm máu tươi

Tiếng xung phong truyền đi theo gió
Thành biên cương tràn ngập bóng người
Địch và Ta quyện trong máu đỏ
Thân chôn vùi uất khí khôn nguôi

" Tiếng xích sắt ầm ầm chuyển động
Địch cố san bằng ải địa đầu
Phòng tuyến vỡ đã làm tan mộng
Bao Anh Hùng gục ngã theo nhau

" Đoàn phi pháo đến nghiêng trời đất
Trải thảm bom tan xác quân thù
Kẻ xâm lăng kinh hồn vỡ mật
Gom tàn quân chuồn thẳng về khu..."

Mưa đã tạnh trên cao nguyên vắng
Gió đã ngưng thổ khúc chiêu hồn
Người Tử Sĩ vẫn ngồi yên lặng
Nhìn nấm mồ thuở bị vùi chôn

Cuộc chiến đã làm cho lỗi hẹn
Mộng tung hoành ngang dọc mênh mông
Nay dù chết lòng không hề thẹn
Xác thân này trả nợ non sông

Âm vang theo gió vọng về tai
Chim quốc kêu đầy tiếng bi ai
Nước mất hồn không tiêu tan được
Tâm tư đành mang xuống tuyền đài

Biết bao năm Hồn trông ngóng ai
Kể từ cuộc chiến đã tàn phai
Nếu quả ai về ngang nơi ấy
̣Đêm vẫn còn nghe tiếng thở dài...


Tâm Tiễn.


No comments:

Post a Comment