Người
Lính Vẫn Còn Đây-Người Lính BĐQ Cụt Một Chân
An
Lộc địa sử ghi chiến tích
Biệt
Cách Dù vị quốc vong thân.
Hai
câu thơ trên đã đi vào quân sử của QL VNCH và để lại
trong lòng chúng ta bao nhiêu điều phải ngẫm
nghĩ từ khâm phục, ngưỡng mộ cho đến thương tiếc!
Những
người lính đã làm nên lịch sử lẫy lừng của một
quân đội tinh nhuệ nhất Đông Nam Á với một thời oanh
liệt giờ ở đâu, những người lính trấn thủ An Lộc giờ ở đâu,
tụi tui vẫn đi tìm anh (1). Những người lính còn sống
sau ngày tàn chiến cuộc giờ ở đâu hay đã tản mát đi
khắp nơi vì không chấp nhận một chế độ vong nô. Tuy
nhiên vẫn có những người lính không thể rời khỏi
Việt Nam vì nhiều lý do. Có những người lính vẫn còn hiện
diện và còn đi lại trên vùng đất của chiến trường
xưa. Trong số những người lính đó có anh lính mũ nâu Võ Phùng Dương. Anh Dương một trong những người lính còn sống sau 2 tháng dài trấn thủ An Lộc của Đại Đội 4, Tiểu Đoàn 52, Liên
Đoàn 3 BĐQ. Ngày nay anh vẫn sống lặng lẽ ngay cạnh An Lộc như định mệnh đời anh đã gắn liền với An Lộc điạ.
Ba
mươi tám năm sau anh lính mũ nâu Võ Phùng Dương lại xuất hiện để
hoàn thành trách nhiệm với đồng đội. Anh xuất hiện
không mũ nâu, không áo rằn ri và không có EM 16. Anh giờ
chỉ là người TPB gầy và đen như vận nước, anh Dương bị cụt một chân đi khập khiểng khắp nơi ở An Lộc để tìm mộ phần của đồng đội,
trong số những người nằm dưới những mộ phần có ít nhiều đồng đội đã được chính tay anh chôn cất sau những cuộc chiến cho đến
một ngày trong tháng 12 năm 1974, trong một trận chiến
không cân sức, anh đau đớn bỏ lại anh em, bỏ lại đồng
đội... và bỏ lại ngoài chiến trường một nữa chân
phải. Anh đã nằm ở Tổng Y Viện Cộng Hoà với một
nữa chân phải bị cụt tới đầu gối. Vừa lành vết
thương mới ra trung tâm 2 chưa kịp phân loại tàn phế
thì bị tan hàng và phải cố gắng vượt qua những năm
tháng dài nghiệt ngã. Chiến tranh
đã đi qua và tàn phá hết tất cã, giờ anh chẳng
còn gì ngoài mấy tấm ảnh với chiếc mũ nâu và áo rằn ri để hoài niệm, anh cùng một đồng đội ngồi
trên chiếc xe tăng PT76 vừa thu được của địch sau một
trận chiến không cân sức tại An Lộc. Những ngày tiếp theo của anh là những chuỗi ngày đen tối.
Võ Phùng Dương là người lính không đội nón trong ảnh.
Sau ngày tàn chiến cuộc anh về quê ở Chơn Thành sống với những ngày nghiệt ngã và chống chọi với vết thương từ thể xác tới tâm hồn. Anh Dương, người lính BĐQ cụt một chân phải đi làm phu cạo mủ cao su. Anh không có đủ tiền để làm cái chân giả, may mà có một thương binh bộ đội cùng cảnh ngộ như anh là cụt chân phải, khi người thương binh bộ đội đó thay cái chân giả mới tốt hơn nên ông ta đã tìm đến anh Dương và cho lại anh cái chân giả cũ, nhờ cái chân giả cũ của người thắng cuộc mà anh Dương tạm đi lại dễ dàng hơn cái nạng tuy nhiên vì cái chân giả đó không phải cuả anh nên anh đi lại rất khó khăn!
Gia đình anh sinh được 2 con trai, vì nhà quá nghèo nên anh và chị đã gởi các con về sống bên ngoại. Giờ các con của anh đã lớn và lập gia đình. Suốt 38 năm dài anh chị kiếm sống bằng nghề cạo mủ cao su ở Chơn Thành. Có một lần anh Dương tìm được việc đi trông coi và giữ vườn cây cao su cho Thiếu Tá Phạm Phú Gia khi xưa là Tiểu Đoàn Phó của Tiểu Đoàn 36 BĐQ ở gần căn cứ Tống Lê Chân, nhưng sau khi thử việc thấy quá phức tạp nên không làm anh trở lại công việc và cũng là công việc hiện nay của anh Dương là mổi sáng đi thay chén và cạo mủ cao su ở Chơn Thành. ![]() Ảnh minh hoạ cảnh những người đi cạo mủ cao su trong rừng cao su. Hai anh chị cất được cái chòi lá ngay trong rừng cao su để tiện việc sinh sống và làm việc tại chổ, hàng ngày anh Dương ra rừng cao su lấy nhựa cao su và thay chén cho mổi cây, vì cụt một chân không thể lội bộ mổi ngày đi tới đi lui hàng chục cây số nên buộc lòng vợ của anh phải gánh vác cho anh những gốc cây cao su ở xa , công việc cạo mủ cao su làm theo mùa, hết mùa thì phải đi làm thuê làm mướn cho người ta ở những ruộng rẫy để tìm kiếm thêm thu nhập, những lúc rãnh rỗi anh Dương cùng các anh em thiện nguyên đi bốc hài cốt tử sĩ của ta còn nằm rải rác nhiều nơi ở An Lộc đem về cải táng vào nghĩa trang Bình Long
Anh Dương là người đàn ông mặc áo đen ngay tại mồ tập thể tử sĩ của ta, dân thường và địch chôn chung khi bênh viện An Lộc bị địch quân pháo kích năm 1972.
|
Một
lần nhận được email của bạn ở quê nhà. Trong email bạn tui viết: “Hôm qua anh
Võ Phùng Dương có lên Sài Gòn thăm tôi, tôi mời anh đi ăn trưa, tôi dọ ý anh ta
thích ăn gì anh Dương trả lời không ngần ngại thèm phở qúa anh ơi. Tôi nghe mà
chua xót, tội nghiệp anh quá, là người làm thuê làm mướn ở ruộng rẫy làm gì có
phở mà ăn. Chúng tôi đến Phở Hoa quán nổi tiếng nhất Sài Gòn, chúng tôi
gọi 2 tô phở đặc biệt cùng với 2 chai beer Sai Gòn Đỏ nhìn anh
Dương ăn ngon lành lòng tôi thấy rất vui. Chiều tối lại về nhà tôi, tôi có
làm một bữa cơm ngon, hai em vừa ăn vừa hàn huyên tâm sự nhắc lại
những kỷ niệm một thời oai hùng oanh liệt. Anh Dương là người qúa may mắn
còn sống sót trong suốt trên 2 tháng ròng rã tử thủ An Lộc. Tiểu Đoàn 52
BĐQ của anh chỉ còn lại 29 người. Anh Dương có nói với tôi tâm tình của
anh được cởi mở khi biết đươc tên của vị ân nhân của anh là chị HL
và xin tôi địa chỉ để anh viết thơ cám ơn chị. Chúng tôi hẹn
nhau ngày lễ Thanh Minh sắp tới chúng tôi sẽ khởi công bốc khoảng 20
hai cốt Biệt Cách Dù còn nằm lại trên đôi Đồng Long ở An Lộc.
Cơm
chiều xong chúng tôi bắt tay chào từ giả anh Dưong ra về, tôi nhìn theo
dáng anh đi khập khà khập khiểng xa dần, xa dần và mất hút trong
dòng người của Sài Gòn, lòng tôi ngập ngùi cho thân phận của người Thương
Phế Binh VNCH của ta."
Vài hôm nữa sẽ là Giáng Sinh, chúng ta sẽ được nghĩ lễ và hưởng không khí Giáng Sinh thật đầm ấm bên người thân trên đất Hoa Kỳ hay bên trời tây. Tui cũng mong anh chị Dương được nghĩ môt ngày không đi cạo mủ cao su hay không đi làm mướn để cùng gia đình anh mừng lễ Giáng Sinh đầm ấm cho dù anh chị đang ở trong rừng cao su của Chơn Thành. Giáng Sinh chờ ngoài ngỏ và năm mới đang đến gần TVA kêu gọi sự giúp đở của quý vị nhất là những quý vị trong hội Biệt Động Quân có thể trợ giúp anh Dương để gia đình anh vơi đi phần nào khó khăn.
Nhân dịp anh tới Sài Gòn tuần qua, bạn tui và anh Vĩnh Thao có đưa anh Dương đi xin chân giả miễn phí tại Tòa Tổng Giám Mục nhưng được cho biết phải đợi ít nhất 6 tháng mới có thể có chân cho anh Dương. Anh Dương về nhà bạn ngồi trước cửa nhà uống ly cafe và sầu đời cho cái chân giả bị thương. Anh ngồi đó lấy tay nâng lên và để xuống bàn chân giả bị thương nhịp nhàng theo cái đẩy đưa của dòng đời. Mai đây cái bàn chân giả bị thương nầy sẽ rời khỏi anh Dương, thời gian anh phải giả biệt nó chắc qua Tết Nguyên Đán nầy. Đây có phải là số phận của TPB VNCH sau ngày tàn cuộc chiến!
May mắn lời kêu gọi của TVA được các bạn trẽ Úc Châu và Hoa Kỳ hưởng ứng đã quyên góp được khoảng $400.00 Úc kim và $200.00 Mỹ kim. Hiện tại $200.00 Mỹ kim ân nhân cò giữ vì đã làm chân gia cho anh Dương với giá khoảng 4 triệu tiền Việt Nam. Anh Anh Lê ở Úc co gởi cho TVA một email nói về cái chân giả của anh Dương như sau:
"Anh Le
To tranvanan572@yahooo.com
Feb 27 at 7:30 PM
cháu vừa nói chuyện với BS Lập xong. Theo lời anh Lập , chi phí
mình cần thanh toán lại cho tt chỉnh hình khoảng 4tr. Tuy nhiên phải chờ anh L
xác nhận lại với bên kế toán mới biết chính xác. Cái chân giả đã làm cho chú
Dương chỉ là loại thường thôi không phải loại đắt tiền như mình nghĩ. Theo anh
Lập nói , chỉ có "đại gia" mới xài loại mấy chục đến cả trăm tr .
Quan trọng là chú Dương thấy thoải mái là được rồi. Số tiền còn dư lại chú ấy
có thể trang trải cho những chi phí khác hoặc giúp đỡ cho những chú, bác tpb
khác.
Và điều quan trong nữa là mình phải công bố tài chánh cho rõ ràng để dễ dàng cho những lần kêu gọi sau. "
Và điều quan trong nữa là mình phải công bố tài chánh cho rõ ràng để dễ dàng cho những lần kêu gọi sau. "
Kính
Anh Vũ(FB Andy Le)"
Theo tinh thần tương trợ, TVA mong anh Dương giữ số tiền còn dư đó để lo cho các anh TPB VNCH khác. Đây chỉ là ý kiến của riêng TVA không có tính quyết định.
Kính mời theo dõi hình ảnh là chân giả mới cho anh Dương tại trung tâm chĩnh hình Cần Thơ.
Anh Võ Phùng Dương, người lính vẫn còn đây, người lính sống hùng, sống mạnh và sống kiên trì trong nghiệt ngã.
GIẢI PHÁP CHÂN GIẢ CHO ANH DƯƠNG.
![]() |
Dear cả nhà
Hôm thứ bảy TL đi đám cưói có gặp anh TThảo bên SS tuần báo (báo địa phương) có đề cập xin anh 1 trang để phổ biến về việc cứu trợ TPBVNCH như Andy Lê đề nghị trước kia. Anh Thảo nói OK, không có vấn đề gì. Cứ gởi qua ănh ta sẽ đăng. Vì vậy, TL đề nghị anh Chiêu có quen bác Trần Văn An, anh xin phép bác An cho mình lấy tin trên trang blog của bác An in vào tờ báo SS, như vậy sẽ có nhiều người ngồi quán cà phê vĩa hè Catinat sẽ biết tới người TPB mà mình cần bảo trợ. Mình sẽ viết copy nguyên bài của bác An và viết lời chú thích là khi ai muốn ủng hộ tiền thì liên lạc Andy hay nhân viên tòa soạn (sẽ bàn chi tiết với anh Thảo) để tránh trường hợp cho 1 người nhiều quá. hoặc mình phổ biến 1 làn 2 chú để phòng khi ai cho nhiều thì mình cưa 2. Nói chung thì anh em mình sẽ bàn thêm. Thân mến Tuan |
![]() |
có một việc cần hỏi ý kiến mọi người trước khi quyết định. Việc quyên góp làm cái chân giả cho chú tpb Võ thành Dương lúc trước đã xong. Số tiền nhóm mình góp được là $400 AUD = 7.7 tr VNĐ. Chi phí đi đường và ăn quà vặt(kkk). Nhờ sự giúp đỡ của 1 vị bs ở VN đã tính 1/2 price cho việc làm chân giả , anh cũng đài thọ chi phi ăn ở cho 4 ngày của chú tpb ở Cần Thơ. Số tiền phải trả cho cái chân giả là 2.8 tr VNĐ. Như vậy số tiền dư ra là 2.9 tr vnd($150 AUD). Quí vị nghĩ sao với số dư ra? Tặng luôn cho chú ấy vì ổng cũng nghèo , ở tận Chơn Thành gần An Lộc và thường xuyên theo giúp chú Phạm trung Hiếu bốc mộ tử sĩ VNCH . Mọi Người vote "YES", tặng luôn hay "NO" giữ lại cho tpb sau này. Thank you mọi người.
|
![]() |
có một việc cần hỏi ý kiến mọi người trước khi quyết định. Việc quyên góp làm cái chân giả cho chú tpb Võ thành Dương lúc trước đã xong. Số tiền nhóm mình góp được là $400 AUD = 7.7 tr VNĐ. Chi phí đi đường và ăn quà vặt(kkk). Nhờ sự giúp đỡ của 1 vị bs ở VN đã tính 1/2 price cho việc làm chân giả , anh cũng đài thọ chi phi ăn ở cho 4 ngày của chú tpb ở Cần Thơ. Số tiền phải trả cho cái chân giả là 2.8 tr VNĐ. Như vậy số tiền dư ra là 2.9 tr vnd($150 AUD). Quí vị nghĩ sao với số dư ra? Tặng luôn cho chú ấy vì ổng cũng nghèo , ở tận Chơn Thành gần An Lộc và thường xuyên theo giúp chú Phạm trung Hiếu bốc mộ tử sĩ VNCH . Mọi Người vote "YES", tặng luôn hay "NO" giữ lại cho tpb sau này. Thank you mọi người.
|
![]() |
xin dinh chinh 400=7.2 tr
|
![]() |
Chị P đồng ý tặng luôn số tiền còn lại cho chú ấy đi.
|
![]() |
Thien thi vote YES roi
Thien Giang |
![]() |
K.Anh cung dong y goi so tien con lai cho chu at .
|
![]() |
bởi vì bên blogspot Tran van An thì nói giữ lại cho tpb kế tiếp vì TVA là người viết cái blog kêu gọi giúp làm chân giả only nên muốn đâu ra đó ,nhưng số tiền này là do nhóm bên Úc mình quyên góp nên do mình quyết định. Số còn lại bên Mỹ thì giữ lại cho tpb kế tiếp. Cũng không có bao nhiêu chỉ khoảng $150.
Vậy là ok nha. Để báo cho ông TVA biết. Mình có 4 người vote Yes rồi chỉ còn Tuan Le (chac cung vote yes) , Hien Nguyen va Tuan Phan. mình co trên 1/2 "yes" vậy quyết định tặng luôn |
![]() |
Yes đi
|
![]() |
Theo lý thì đúng là chỉ làm chân giả cho chú D, còn dư thì chú D không được xài riêng, nhưng từ đầu không có nói là dư thì sẽ làm gì. Và mọi người góp tiền là cho chú D chú không phải cho chân giả. Thôi thì cho trọn tình, đưa hết cho chú D.
|
Quý vị ân nhân muốn giúp đở anh Dương xin liên lạc với anh Dương.
Võ Phùng Dương
Số
quân: 74/145.811
Đai Đôi
4, Tiểu Đoàn 52, Liên Đoàn 3 BĐQ
Bị
thương tại Chơn Thành, chân phải cụt tới đầu gối
Đại Đội
trưởng: Đại Uý Đoàn Trọng Hiếu
Tiểu Đoàn
trưởng: Thiếu Tá Trần Đình Nga.
Địa chỉ:
Số 91, tổ 1, khu phố 5.
Thị
trấn Chơn Thành, tỉnh Bình Phước
Kính chúc Quý Vị một mùa Giáng Sinh thật hạnh phúc.
Trân trọng kính chào Quý Vị
Trần Văn An
Fremont, CA USA
tranvanan572@yahoo.com
http://nguoilinhvanconday.blogspot.com/
Ghi chú:
(1). Hiện nay vẫn còn nhiều người đang đi
tìm hài cốt các anh tại các chiến trường xưa và trong các trại tập trung cải
tạo từ nam tới bắc
No comments:
Post a Comment